An Hi Hạo nhìn sách trước mặt, đột nhiên nổi lên suy nghĩ.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi Cổ Na đang ôm củi đốt đi tới phòng củi với vẻ mặt tràn đầy sức sống, thì nhìn thấy An Hi Hạo không biết đã đứng bên cửa sân bao lâu: “Trí thức An?”
Vừa nhìn thấy An Hi Hạo, lúc này, Cổ Na mới nhớ ra phải ngửi mùi của đối phương. Cô nhìn gương mặt sạch sẽ tuấn tú của An Hi Hạo, và cả chiếc cổ trắng trẻo nơi cổ áo kia nữa, có hơi ngại ngùng.
An Hi Hạo thật sự càng nhìn càng thấy đẹp.
An Hi Hạo đang định đặt sách có “mùi hương” vào trong tay cho Cổ Na, sau đó hỏi thử xem đối phương có thích mùi này hay không, kết quả vừa định mở miệng, lại nhìn thấy bộ dáng ngại ngùng của cô gái nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây