“Anh Văn, anh sao thế?”
“Đừng có gọi tôi cái kiểu buồn nôn như vậy!” Chu Văn càng chán ghét hơn, sau đó cười nói với Cổ Na: “Xin lỗi, hôm nay tôi hơi bận, chúng ta hẹn lần sau rồi nói nhé.”
Cổ Na gật đầu, sau đó ghi địa chỉ chi nhánh của Cổ Hành Vũ cho đối phương: “Anh tới đây tìm quản lý Cổ là được.”
Thấy Cổ Na ra vẻ hờ hững, Chu Văn vội đoán được thân phận của đối phương, thái độ càng tốt hơn nữa: “Cảm ơn!”
Nói xong bèn lái xe rời đi, chỉ để lại Tống Xuân Lan khóc nức nở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây