Tuy rằng anh học y, nhưng hầu hết thời gian đều nghiên cứu dược lý trong phòng thí nghiệm, vì thế hiển nhiên hiểu biết có phần nhiều hơn. Phương thuốc này để anh điều chế thử là việc không còn gì tốt hơn.
Bởi vì thấy mình có “tác dụng rồi”, An Hi Hạo chỉ ước có thể ăn ngủ luôn ở phòng thí nghiệm. Bởi vì anh đã hoàn thành hết nhiệm vụ của giáo viên giao cho, vì thế dù cho có người nhìn thấy anh đang làm thí nghiệm riêng của mình, cũng lười hỏi đến.
Sau rất nhiều lần thất bại, cuối cùng An Hi Hạo cũng đặt một lọ nước hoa trước mặt Cổ Na.
Cổ Na mở nắp lọ, một hương thơm thoang thoảng từ trong lọ bay ra. Theo thời gian trôi qua, hương thơm trong không khí càng lúc càng đậm. Cô nhỏ một giọt bên tai, mãi cho đến sáng hôm sau, khi rửa mặt, hương thơm vẫn còn lưu lại.
Sau khi đến trường, các bạn cùng lớp đều ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, hơn nữa càng ngửi càng thấy thơm. Phải đến khi tan học rồi Cổ Na đi ngang qua trước mặt bọn họ, các bạn học nữ mới cẩn thận phát hiện ra mùi hương đó truyền ra từ trên người cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây