An Hi Hạo gật đầu, mang giày, mặc áo khoác vào, còn tiện tay ôm hôn Cổ Na một cái rồi mới đi, Cổ Na sờ môi, khóe miệng đều là xuân sắc.
Cô dọn dẹp hai căn phòng một lượt, vì để lát nữa tiện ăn uống, cô đã dọn luôn cái bàn ăn cơm nhỏ đi, sau đó lấy chiếc bàn tròn đặt trên khung, như vậy thì dù có tám người cũng có thể cùng ngồi ăn với nhau được.
Chiếc bàn tròn này do lúc trước chủ nhà để lại, nhà thím Dương chỉ có hai người nên không dùng đến, lúc trước chỗ chị Vương thì càng khỏi phải nói, chỉ có Cổ Na cảm thấy không chiếm chỗ, đem vào phòng để đó.
Cô vừa mới quét nhà xong, An Hi Hạo đã xách túi lớn túi nhỏ trở về: “Anh thấy có bán thịt dê, tiện hôm nay trời lạnh, có thể ăn lẩu dê, nấu thêm hai món nữa là được rồi.”
Trịnh Hưng Quốc và vợ anh ta cũng chưa có con nên chỉ có hai người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây