“Trên đời này không có thuốc hối hận.” An Hi Hạo đặt sách mà y sĩ đưa cho lên bàn: “Lúc đầu khi làm ra việc này, cô ta nên biết trước hậu quả là gì.”
“Dù tốt dù xấu cũng phải chịu.”
Cổ Na gật đầu: “Đúng vậy.”
Vào một đêm của nửa tháng sau, tuyết bắt đầu rơi.
“Năm nay tuyết rơi sớm hơn năm ngoái.” Cổ Na và An Hi Hạo đắp người tuyết trong sân, Hắc Hoa đã cao ngang bắp chân của Cổ Na, đứng trước cửa nhà sủa ầm ĩ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây