Trương Nhất Đao nhìn cô ả với vẻ ngạc nhiên, vẫn luôn cảm thấy cô ả ngoại trừ ăn và lén lười ra thì không có lòng gì cả, nhưng bây giờ hình như lại có rồi.
Anh ta bảo: “Làm việc đi.”
Tống Ái Hoa: “Em giúp anh.”
Tưởng Nhất Đao: “Không cần, cô đi nấu cơm cho mấy đứa nhỏ là được.”
Đám người bà Tiết chạy xe ngựa về thằng Tiết Gia Đồn, tiếp đón gia đình ông Lưu ăn cơm, sau đó ai về nhà nấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây