Ôi… thật sự khiến bà ta sầu muốn chết mất, chỉ muốn thổ huyết chết cho xong!
Ông Lưu cũng vô cùng bức bối, đây đúng thật là tự kê đá đè lên chân mình, tự khiến mình vừa nghẹn tức vừa uất ức, còn không tìm được chỗ nói lý và trút giận.
Đứa con gái này chạy đến tỉnh thành rồi, hai người bọn họ với không tới, đánh không được, dùng khổ nhục kế cũng vô dụng, thật sự đầy một bụng tức tối lại chỉ có thể tự mình nín nhịn chịu đựng.
Ngược lại bọn họ có thể dẫn con trai vào thành tìm người nhưng phải xin được thư giới thiệu, phải tốn tiền bắt xe, vào thành còn phải tới đại viện quân khu… bọn họ càng nghĩ càng sợ, không dám đi nữa.
Bọn họ cũng không biết Lưu Diễm Lệ đã chuyển ra khỏi nhà Lâm Tô Diệp, Lâm Uyển Tinh cũng không nói với nhà mẹ đẻ, hiển nhiên mọi người đều không rõ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây