Tần Kiến Dân thở phào nhẹ nhõm: “Vậy ngại quá, tôi chỉ coi con bé như tiểu bối thôi.”
Sau khi tới thủ đô Tần Kiến Dân cũng trải sự đời rồi, vừa gặp đã yêu, thư tình gì đó đều không tính là gì cả.
Cố Ngưng: “Bảo Nghi thông minh xinh đẹp, học giỏi, ôn hòa dịu dàng, người theo đuổi con bé cũng nhiều lắm đó.”
Tần Kiến Dân không nhịn được mà nói đùa: “Người theo đuổi tôi cũng rất nhiều đấy, nhưng tôi có nói gì sao?”
Cố Ngưng quay đầu nhìn anh ta, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ nghi ngờ: “Tham mưu Tần, tôi không biết hóa ra anh lại… tự luyến như vậy đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây