Đương nhiên cho dù đối phương có tốt bao nhiêu thì Tần Kiến Dân vẫn duy trì khoảng cách với người ta, nam nữ khác biệt mà.
Cố Ngưng: “Bảo Nghi, tham mưu Tần không qua đâu, cháu ở đây ăn cơm đi.”
Cố Bảo Nghinh vừa nghe được đã bật cười: “Vậy cũng được, lát nữa cô út nói với cha cháu một tiếng nhé.”
Cố Ngưng: “Ừm.”
Cố Bảo Nghi nhìn Tần Kiến Dân và ông ba đánh cờ một lúc, không nhịn được mới chỉ chiêu cho Tần Kiến Dân, vì là chiêu thối nên hiển nhiên Tần Kiến Dân chẳng thèm nghe theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây