Mã Quốc Hoa vừa cười vừa giới thiệu với anh: “Ồ, đây là tiểu Châu, tên là Châu Di, phóng viên của báo Quân Đội thường ở quân khu chúng ta. Tiểu Tiết, cậu từ từ nói với cô ấy về mấy sự tích vẻ vang ở đoàn các cậu ngày trước đi, có vài chuyện tôi chỉ biết kết quả chứ không biết quá trình nên nói không rõ ràng cho lắm, quá rỗng tuếch.”
Tiết Minh Dực hơi nhíu mày: “Lão thủ trưởng, ghi chép thêm về các tiền bối cách mạng vẻ vang như các ngài là đủ rồi, chúng tôi còn trẻ không cần phỏng vấn như vậy.”
Châu Di không đồng ý: “Tham mưu trưởng Tiết, sao anh có thể như vậy được? Chiến sĩ cách mạng không chia sang hèn, hiển nhiên cũng không phân biệt già trẻ, chỉ cần là người cống hiến năm tháng thanh xuân cho nhân dân và tổ quốc đều nên được ghi chép và được khen ngợi.”
Tiết Minh Dực liếc mắt nhìn cô ta, giờ cũng đã biết cô ta là ai rồi, nhưng ở đây anh không có quyền lực nhốt cô ta lại nên cũng lười để ý.
Mã Quốc Hoa lại rất muốn để Châu Di phỏng vấn Tiết Minh Dực và ghi chép lại cuộc đời của anh, có thể làm tấm gương cho người trẻ tuổi mai sau, khuyến khích bọn họ tòng quân nhập ngũ, cố gắng tiến lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây