Cố Mạnh Chiêu không hề lảng tránh mà thẳng thắn đáp: “Đúng, ở chung nhiều tôi cũng bị Minh Xuân thu hút, cô ấy là một cô gái rất tốt. Trước đây thành phần trong nhà không tốt, không dám biểu đạt ra ngoài vì sợ kéo chân cô ấy. Nhưng bây giờ trong nhà đã gỡ mũ rồi, tôi cũng có thể tìm công việc thích hợp nuôi để gia đình, cho nên hy vọng bác gái và chị dâu có thể cho phép tôi theo đuổi Minh Xuân.”
Lâm Tô Diệp nở nụ cười: “Vậy ý của Minh Xuân thế nào?”
Vẻ mặt của Cố Mạnh Chiêu có hơi buồn bã: “Minh Xuân… vẫn chưa thích tôi, cô ấy rất đơn thuần, trong đầu vẫn chưa có suy nghĩ kết đối tượng, cho nên tôi muốn nói với chị dâu một chút.”
Lúc này phần lớn nam nữ trẻ tuổi đều ngại nói tình cảm ra khỏi miệng, có vài người cho dù thầm thương trộm nhớ cũng sẽ không nói tình cảm ra, kết hôn cũng là cha mẹ sắp xếp người giới thiệu cho, đồng ý thì gật đầu rồi trực tiếp kết hôn.
Người có thể thẳng thắn nói ra trước khi kết hôn lại cực kỳ ít, đặc biệt còn trưng cầu sự đồng ý bên nhà gái như vậy lại càng ít hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây