Cô út đạp xe đạp ra khí thế của xe máy, một hơi vọt đến cổng cục công an khu, thấy Cố Mạnh Chiêu đang ngồi dưới một gốc cây hòe cổ thụ đọc sách.
Hôm nay anh ta mặc đồ thể thao, dưới chân đi một đôi Warrior màu trắng, trông thanh thoát nhẹ nhàng, cũng không còn là trí thức Cố dáng vẻ quê mùa ở nông thôn nữa.
Cô ấy nhảy xuống xe đạp: “Trí thức Cố!”
Cố Mạnh Chiêu nghe thấy giọng của cô ấy vội đứng dậy tiến lên, cười hỏi: “Có đói không? Có muốn ăn cơm trước không?”
Cô út: “Em đã ăn rồi, đơn vị bao cơm cho mấy người tham gia huấn luyện như bọn em, không ăn thì phí.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây