Anh muốn nghiên cứu bàn luận với cô một chút, xem lần đầu cô nhìn thấy anh đã động lòng thích anh thế nào.
Lâm Tô Diệp vội đẩy anh: “Ý của Kiến Dân thế nào? Hai năm này, anh ấy vẫn chưa kết đối tượng thì phải?”
Trước đó ở quân khu, cô và bà Tiết nhìn trúng Tần Kiến Dân, nhưng Tần Kiến Dân vì mấy chuyện kỳ quái khó hiểu đó mà có chút bóng ma tâm lý, sau này không nhắc lại nữa.
Nhưng đến giờ anh ta vẫn chưa có đối tượng, tổ chức giới thiệu không ít người cho anh ta, anh ta thậm chí còn không thèm đi gặp.
Tiết Minh Dực nắm cằm cô, nhìn cô chằm chằm với con ngươi màu đen nặng nề, nhẹ giọng đáp: “Kiến Dân chỉ quý Minh Xuân, cậu ta thích Minh Xuân giống như thích một chiến sĩ tốt, chứ không phải đàn ông thích phụ nữ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây