Cô út lộ ra vẻ mặt buồn bã, cũng không ăn bánh bao nữa: “Chị dâu, có phải em… nên chuyển ra ngoài rồi không?”
Lâm Tô Diệp: “… Không phải, Minh Xuân, em nghĩ lung tung gì thế? Không phải chị dâu nói em nên chuyển ra ngoài, chị dâu là đang so sánh nói với em cái gì gọi là thích một người đàn ông, chính là em có thể vì anh ấy mà rời khỏi nhà, sống cả đời với anh ấy.”
Cô út lập tức lắc đầu, chắc như đinh đóng cột: “Không có! Em không thích người đàn ông nào như vậy hết!”
Lâm Tô Diệp cảm thấy mệt thật.
Tiết Minh Dực nghe thấy cô sắp phát điên rồi, mới đẩy cửa vào, đặt chậu rửa mặt lên giá gỗ, nói với cô út: “Em muốn dẫn người ta đến nhà chúng ta cũng được, giống như anh dẫn chị dâu em về nhà vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây