Cố Mạnh Chiêu nở nụ cười: “Minh Xuân, không còn sớm nữa, mau về nhà đi, đừng để bác gái và chị dâu lo lắng, ngày mai đợi em huấn luyện xong anh sẽ kể cho em.”
Chuyện nhiều như vậy, kể xong cái này vẫn còn cái khác, mãi mãi không kể hết được.
Cô út chỉ đành đồng ý, tạm biệt anh ta.
Đợi bóng dáng của cô ấy biến mất nơi đầu đường, Cố Mạnh Chiêu về nhà, cha Cố và mẹ Cố còn đang đọc sách.
Thấy anh ta về, mẹ Cố mới trêu chọc anh ta: “Tối nay theo đuổi được vợ chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây