Từ tỉnh thành về huyện thành cũng không xa, nhưng quân khu tỉnh ở phía tây thành phố mà huyện lại ở phía đông, cho nên cô ấy tương đương phải đi ngang qua toàn bộ Dương Thành.
Cô ấy đạp trên đường chính là đường bê tông nhựa thêm đường xi măng, rất bằng phẳng, cho dù có một đoạn đường đất nhưng vẫn rải đá, trời mưa trời tuyết cũng không chậm trễ thời gian, cho nên tốc độ đạp của cô ấy vô cùng nhanh.
Đến cục công an huyện cô ấy khóa hũ dưa muối vào trong ngăn tủ của mình, trừng mắt nhìn vài đồng nghiệp: “Không ai được phép ăn vụng của tôi đâu đấy!”
Vài đồng nghiệp nở nụ cười: “Minh Xuân, đừng nhỏ nhen thế mà, chị dâu cô làm dưa muối ngon như thế, cho chúng tôi hưởng ké với chứ.”
“Đúng đó, sau này chúng tôi có rau cần muốn cũng muốn làm phiền chị dâu làm hộ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây