Tiểu Lĩnh có cái tính không kiên nhẫn nổi, cậu bé lách ra ngoài nhìn vào bên trong từ cửa sổ, vậy mà lại trông thấy Lâm Uyển Tinh.
Khưu Triệu Long: “Đồng chí Lâm Uyển Tinh, văn về mấy vị thủ trưởng này làm phiền cô rồi.”
Lâm Uyển Tinh cười dịu dàng ôn hòa, mang theo khí tức văn nghệ nho nhã: “Chủ nhiệm Khưu yên tâm, tôi nhất định sẽ cố hết sức mình.”
Tuy rằng cô ta là cán bộ xưởng phân bón, nhưng vì có quan hệ và có chiến hữu của chồng bên quân khu này cho nên bình thường qua đây la cà, tìm người giúp đỡ, qua lại nhiều lần cũng quen được vài người. Cô ta bắt lấy cơ hội thể hiện khả năng văn chương và sáng tác của mình, thu hút sự chú ý của một vị thủ trưởng.
Thủ trưởng nói vừa vặn vận động kết thúc, muốn viết một vài bài hồi ký, có thể kêu Tiểu Lâm thử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây