Đại Quân lại không kiên nhẫn: “Đi thôi.”
Lam Hải Quân thấy gương mặt nhỏ tuấn tú của Đại Quân lạnh lùng, không có biểu cảm, mà Tiểu Lĩnh lại từ lông mày đến khóe miệng đều mang theo ý cười, càng lúc càng tò mò: “Hai người các cậu là song sinh sao? Các cậu bao nhiêu tuổi, hai người các cậu…”
Đại Quân đẩy nhanh bước chân.
Đang đi thì một đứa trẻ chạy tới, hô lên đầy hưng phấn: “Tiết Viễn Chinh, Tiết Vân Lĩnh, tớ không nhận lầm đấy chứ? Là hai cậu đúng không? Ôi má ơi, thật đúng là duyên phận rồi.”
Bé trai đó lao tới, nhảy tưng tưng quanh hai đứa trẻ một cách hào hứng: “Tớ, tớ này, các cậu không nhận ra tớ hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây