Mặt trời vừa xuống núi trong nhà đã tối đen, bà Tiết nấu cơm tối thuận tiện thắp đèn dầu cho Lâm Tô Diệp, tiện cho cô tự xoa thuốc.
Đợi khi hai bé trai về nhà, cô út cũng đạp xe thồ một ít cành củi về.
Khi ăn cơm Toa Toa vẫn còn đuổi theo Lâm Tô Diệp thổi phù phù, để phối hợp Lâm Tô Diệp còn cố tình cà nhắc một chút.
Đại Quân nhìn thấy mới hỏi cô: “Mẹ, mẹ sao thế?”
Lâm Tô Diệp cười bảo: “Bất cẩn trẹo chân một chút, xoa rượu thuốc là đỡ liền.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây