Tiết Minh Dực ý bảo không cần, anh chỉ cách song sắt liếc mắt nhìn một cái, không chào hỏi Cố Mạnh Chiêu cũng không để Cố Mạnh Chiêu biết anh đã tới.
Cố Mạnh Chiêu thoạt nhìn trông khá thản nhiên, không hề lộ ra vẻ chán chường, giận dữ, ai oán gì cả, ngược lại còn rất bình tĩnh tự nhiên, trong lòng anh đã có tính toán, quay người rời đi cùng đội trưởng Vương.
Đội trưởng Vương khó hiểu: “Đoàn trưởng Tiết?”
Tiết Minh Dực: “Chỉ là liếc mắt nhìn một cái, sẽ không làm khó đội trưởng Vương.”
Anh cũng không tới nhờ vả quan hệ, mà chỉ muốn nói một tiếng kêu người đừng làm khó Cố Mạnh Chiêu, càng đừng đánh anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây