Lâm Tô Diệp: “Cậu còn như vậy là tôi hô lưu manh đó!”
Trị tội tên lưu manh nhà cậu, cậu không sợ?
Giọng nói của cô mềm mại, không hề có lực uy hiếp gì cả, một đôi mắt to cũng long lanh, cho dù cố tình lạnh mặt vẫn khiến người cảm thấy mang theo tình ý.
Thanh niên thấy bộ dáng này của cô lại không khỏi hơi sững sờ.
Lâm Tô Diệp vung chân bỏ chạy, cô muốn một hơi chạy đến bến xe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây