Mà Cố Mạnh Chiêu nói cô út đi huấn luyện rồi, anh ta không thể tới ăn cơm nữa, Lâm Tô Diệp cũng cảm thán khả năng hiểu ý người của Cố Mạnh Chiêu, đi đâu cũng nghĩ cho người khác.
Cô chỉ mong chính sách nhanh thay đổi một chút, để cha mẹ của anh ta được sửa lại án sai, người làm học vấn đều có thể trở về trường học, lại một lần nữa tỏa sáng.
Cô hy vọng Cố Mạnh Chiêu và cha mẹ đoàn tụ, trong lòng lại không nhịn được mà lặng lẽ nhớ chồng mình, vừa đan áo len vừa lén tính ngày, cũng không biết đám người Tiết Minh Dực có thể về đón tết hay không.
Đợt màu thu thăm người thân ấy nói đến tết có thể về, sau đó lại nói chưa chắc. Bây giờ đi tới thủ đô vào trường bổ túc, nghe nói không còn bận đến vậy nữa, tết nhất chắc hẳn sẽ về chứ?
Cô nhìn áo len trong tay, ban ngày và tối cô đều đan, cái của Tiết Minh Dực đã sắp đan xong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây