Người đàn ông nghe thấy quyền phòng nhanh nhạy nghiêng người tránh, vừa quay đầu nhìn thấy cô ấy đã cười.
Cô út lại sững sờ, động tác trên tay không hề chậm một giây nào, trực tiếp duỗi tay bế Toa Toa, đồng thời húc đầu gối tới, ngoài miệng còn chửi: “Hay cho đồ lưu manh nhà anh, dám bắt cóc cháu nhà tôi!”
Cố Nguyên Hoành nghiêng người tránh đầu gối húc tới của cô ấy, cười một tiếng: “Con nhóc nhà cô thật không nói lý, rõ ràng cô lén nhìn tôi tắm lại còn mắng ngược lại tôi là đồ lưu manh, tôi…”
Sau khi cô út đặt Toa Toa xuống lại đá một cước tới, tuy rằng chị dâu nói anh ta và trí thức Cố đã cứu mẹ, kêu mình thấy anh ta thì khách sáo một chút, nhưng mà… đánh một trận trước đã rồi nói sau!
Vài ba đường quyền qua lại khó mà hòa giải, Cố Nguyên Hoành lại không rảnh nói chuyện, vì chỉ cần một phút phân tâm sẽ có khả năng bị nắm đấm của cô út đấm trúng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây