Ngoài miệng cô ta nói như vậy nhưng mí mắt vẫn luôn nhảy lên, loại sạt lở này rất dễ xuất hiện lần sạt lở thứ hai, kéo cả người tới cứu vào trong.
Loại thời điểm này mấy đoàn trưởng như Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân thường đều xông pha ở phía trước.
Vương Á Nam gọi cơm cho Lưu Phụng Mai lại chào hỏi Lâm Tô Diệp và Toa Toa, cô gái trẻ vô cùng lạc quan: “Quân giải phóng bách chiến bách thắng, sẽ không có vấn đề gì đâu ạ!”
Lâm Tô Diệp nói với bọn họ vài câu, tuy rằng cố gắng bình tĩnh nhưng trái tim vẫn treo lên, cô phát hiện ra trừ phi nhìn thấy bọn họ an toàn trở về, còn không cô không có cách nào thật sự bình tĩnh được.
Tuy rằng bọn họ chỉ đi cứu viện chứ vẫn chưa lên chiến trường nhưng Lâm Tô Diệp đã cảm nhận được sự dày vò và áp lực của một người vợ quân nhân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây