Lâm Tô Diệp: “…” Bà cụ cũng thật sự không thể mất mặt, chỉ cần nghe thấy người ta cầu xin đã không có cách nào từ chối, cho dù người ta vẫn chưa cầu xin bà ta.
Cô nhìn bà Tiết: “Mẹ, chân mẹ không đau sao?”
Bà Tiết tính cách tốt đáp: “Đợt này không đau nữa, dù sao cũng chỉ là cho heo ăn thôi, không phải còn có mấy người nữa sao, tôi làm trợ thủ.”
Lưu Phụng Mai rất biết ơn, nói tiền lương trong khoảng thời gian này đều đưa cho thím hết.
Bà Tiết rất vui vẻ cũng không từ chối, kiếm tiền mà, có tiền cho cháu trai tiêu vặt, tốt bao nhiêu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây