Chỉ mấy ngày gặt lúa mì đó, cô ấy quản mười tên lười biếng, mấy tên côn đồ đó đều bị cô ấy dạy như cháu trai, người nào cũng ngoan ngoãn làm việc còn phải cho cô ấy một công điểm.
Lợi hại không?
Lợi hại chết ấy chứ!
Tào Chí Đức không dám nói gì mà quay người đi tìm trí thức khác than thở.
Cố Mạnh Chiêu cảm ơn cô út: “Minh Xuân, cảm ơn em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây