Từ lúc dựa theo kiến nghị của Cố Mạnh Chiêu làm giá vẽ mới, cô phát hiện ra cũng quá thuận tiện rồi, vẽ cũng sẽ không còn đau cổ nữa.
Buổi tối thắp đèn dầu, ánh đèn không đủ sáng nhưng cô cũng không quan tâm, tiếp tục dốc lòng ở đó vừa vẽ vừa nhìn, chuyên tâm đến quên thời gian.
Đại Quân: “Mẹ, mẹ như vậy sẽ hại mắt.”
Lâm Tô Diệp: “Mẹ đọc một lúc thôi.”
Đại Quân trực tiếp đi lên chắn trên trang sách của cô, không cho cô đọc tiếp nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây