Trên người Lâm Tô Diệp đã bị xối ướt sũng, vốn bản thảo vẽ ra cũng bị mưa to đập cho nát bét, nhưng cô đã khắc thật sâu những hình ảnh và cảm xúc đó vào trong đầu, hoàn toàn có thể vẽ lại.
Hai đứa trẻ Đại Quân và Tiểu Lĩnh dẫn một đám trẻ nhặt bông lúa mạch, bọn trẻ đều đội mũ rơm tự làm từ nhánh liễu nhưng cũng không cản được mưa.
Khi cơn mưa đổ xuống bọn trẻ đều cởi quần áo che đống bông lúa mạch mà mình nhặt được, cả người ướt sũng như chuột lại vui vẻ nô đùa ầm ĩ trong cơn mưa to.
Ở nông thôn ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng biết không thể lãng phí một hạt lương thực nào, không thể để một hạt trái cây bị phá hủy vì đó là gốc rễ mạng sống của bọn họ, là hy vọng của bọn họ.
Lâm Tô Diệp bị loại cảm xúc này kích động, về nhà kéo lê cơ thể cảm mạo vẽ liên tiếp vài ngày, cuối cùng cũng vẽ ra một bức tranh hài lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây