Sau khi cô út đồng ý yêu cầu của đại đội đã trở về nói với Lâm Tô Diệp: “Chị dâu, sau này chị cứ chuyên tâm đi học và vẽ tranh đi, bây giờ em làm việc như ngày trước nhưng công điểm kiếm được gấp đôi, kiếm đủ nuôi nhà.”
Sau khi Lâm Tô Diệp nghe lời giải thích của cô ấy cũng sợ ngây người: “Minh Xuân, em thật… kiên nhẫn.”
Cô út cười đáp: “Vẫn là chị dâu có cách, chị kêu em cải tạo anh ba, đại đội thấy nắm đấm sắt của em mới giao mấy tên lười khác cho em quản.”
Lâm Tô Diệp nói từ tận đáy lòng: “Minh Xuân, bản lĩnh dạy dỗ người lười và cải tạo người lười này không đi làm công an thật đúng là nhân tài không được trọng dụng.”
Bà Tiết bảo: “Trước đây trong huyện người ta kêu gọi dân binh vào đồn công an cũng nhìn trúng nó, nói muốn tuyển mấy công an nữ nhưng nó không biết đủ chữ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây