Lúc này Tống Ái Hoa nằm trên giường, dưới mông lót rơm dày, còn rải một ít giấy vàng.
Cô ả suy nghĩ vô cùng chu toàn, lần này thật sự sắp vu vạ được cho Lâm Tô Diệp rồi để cô cho mình tiền và trứng gà ăn, bằng không mình vất vả giả bộ hơn ba tháng không phải là giả bộ phí hay sao?
Cô ả khóc vô cùng đau lòng: “Anh ba, em có lỗi với anh, con chúng mình mất rồi.”
Anh ba Tiết vừa ra đồng nghe thấy có người hô Tống Ái Hoa sinh non cũng sợ đến mức xin nghỉ với Tiết Minh Xuân, cô cũng cho anh ta về.
Lúc đầu anh ta cho rằng Tống Ái Hoa là sinh non tự nhiên, thai không vững giống như những người phụ nữ khác, sau đó nghe một người phụ nữ nói cô ả đi đường không vững, anh ta bắt đầu tự trách: “Ái Hoa, đều là do anh không tốt, anh không cho em ăn no khiến em đi đường không có sức.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây