Tiểu Lĩnh: “Cáo mượn uy phong của hổ nên rất vênh váo ra vẻ oai phong, là vênh váo cho ai nhìn? Không phải có khỉ có hươu, có dê, với thỏ hay sao?”
Lâm Tô Diệp: “…”
Tiểu Lĩnh chạy qua nhìn Toa Toa vẽ tranh, cười bảo: “Toa Toa, em đừng vẽ nữa, em vẽ xấu quá.”
Toa Toa nghe thế lập tức nổi giận, vung nắm tay nhỏ, nhíu chặt đôi mày ưa nhìn lại, trừng to mắt: “Hừ!”
Lâm Tô Diệp: “Nói vớ vẩn gì đó, Toa Toa của chúng ta vẽ cha rất đẹp.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây