Lâm Uyển Tinh tạm biệt Vương Phúc Thuận lại đi tìm chính ủy viên Phùng.
Chính ủy viên Phùng vừa mới họp xong đi ra, nhìn thấy Lâm Uyển Tinh đã chào hỏi cô ta một tiếng, an ủi vài câu.
Lâm Uyển Tinh lại lấy tiền ra trả cho anh ta.
Chỉnh ủy viên Phùng không nghĩ nhiều, lúc này vừa vặn anh ta đang cần chút tiền, không ngờ Lâm Uyển Tinh lại qua đây trả tiền mới theo bản năng định đưa tay nhận.
Hốc mắt của Lâm Uyển Tinh đỏ lên, thở dài bảo: “Chính ủy viên Phùng, anh nhất định phải nhận, đừng giống như tham mưu Vương.” Cô ta hít mũi: “Tôi thật sự tới để trả tiền, ai ngờ tham mưu Vương không những không nhận, còn cố tình nhét cho tôi một ít, tôi… nào có không biết xấu hổ như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây