Bọn họ đều cho rằng cô ta đau lòng quá độ vì Hồ Thành Hâm qua đời mới dẫn đến cơ thể suy yếu, lại nghe nói mẹ đẻ ở quê nhà bệnh nặng, còn miễn cưỡng kéo cơ thể bệnh tật về nhà thăm người thân, rồi lại vội vàng chạy về chăm sóc hai đứa con, thật không dễ dàng.
Quân y Trần thở dài: “Đồng chí Lâm, mọi người đều biết cô là một người trọng tình trọng nghĩa, luyến tiếc chủ nhiệm Hồ, nhưng cô cũng nên giữ gìn sức khỏe của mình, dù sao vẫn còn hai đứa con cần phải chăm sóc.”
Lâm Uyển Tinh liên tục nói cảm ơn, lại ý bảo mình không sao.
Ngoài miệng cô ta nói không sao nhưng sắc mặt trắng bệch, cơ thể yếu ớt đã khiến người khác càng ngày càng đồng cảm và thương cảm cô hơn.
Đợi sau khi quân y Trần rời đi, cô ta uống thuốc, an ủi hai đứa con nói mình không sao, kêu anh trai mau dẫn em gái đi học, còn cô ta thì lại cầm sổ sách và một ít tiền trong nhà ra đựng vào cặp đeo vai sau đó đi tới khu tập thể văn phòng bộ chỉ huy sư đoàn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây