Lâm Tô Diệp nhìn mà nhướn mày, đòi tiền, nhất định phải tiếp tục đòi anh.
Trong tay chồng không thể có tiền để không, có tiền để không thì tiêu tiền như nước!
Thấy Lâm Uyển Tinh viết xong, Lâm Tô Diệp giả bộ nhìn không hiểu, trúc trắc đọc còn đọc sai hơn phân nửa: “Chị họ, chị đọc cho em đi.”
Ngược lại Lâm Uyển Tinh cũng không lừa cô, dựa theo những gì đã viết đọc cho cô nghe chỉ không có thời hạn trả tiền.
Cô ta cười lạnh trong lòng, suy cho cùng Lâm Tô Diệp cũng chỉ là một người phụ nữ nông thôn không có văn hóa, biết để cô ta viết giấy nợ mà lại không biết mấy thứ như thời hạn này, mười năm hai mươi năm tôi không trả cô có thể làm thế nào?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây