Lâm Uyển Tinh: “Minh Dực, Kiến Dân, tôi… tôi muốn bàn bạc chút chuyện với các cậu.”
Tiết Minh Dực vừa định đi thì nghe thấy cô ta chỉ điểm gọi tên hai người bọn họ đành dừng bước chân, lại rất thẳng thắn đưa ra đề nghị: “Đồng chí Lâm Uyển Tinh, cô có thể gọi tên đầy đủ của tôi hoặc gọi tôi là lão Tiết cũng được.”
Gọi Minh Dực gì đó quá tùy tiện, nếu như để Lâm Tô Diệp biết cô chắc chắn sẽ tính sổ với anh, nói anh không duy trì khoảng cách với người phụ nữ khác.
Tiết Minh Dực nói ra lời này khiến Lâm Uyển Tinh trừng to mắt, gương mặt cũng đỏ bừng vừa lúng túng vừa xấu hổ, mà Tần Kiến Dân ở bên cạnh cũng nhìn Tiết Minh Dực với vẻ ngạc nhiên. Người này… thật sự có sao nói vậy, chưa bao giờ từng giấu diếm cũng không quanh co lòng vòng.
Cho dù trong lòng nghĩ thế nhưng người thường cũng ngại nói ra mà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây