Lâm Tô Diệp nổi lên suy nghĩ đã trở mặt thì trở mặt đến cùng, cô đòi lợi ích đúng không? Cô bảo: “Nếu như cô Hồ đến tìm tôi may quần áo, tôi chắc chắn sẽ giúp. Còn chuyện làm lính này tôi thật sự không quản được, nếu như tôi có thể quản chuyện làm lính thì tôi còn cần ở đây sao?”
Cô ta cho Hồ Quế Châu một ánh mắt bản thân cô hiểu mà.
Hồ Quế Châu cảm thấy Lâm Tô Diệp không thấy thỏ thì không thả chim ưng, mới móc từ trong túi áo ra một xấp tiền và phiếu: “Chỗ tôi còn một cái đồng hồ nữ hiệu Mai Hoa, ngày mai sẽ cầm cho cô, cô nhất định phải giúp tôi chuyện này.”
Người ta cho cô ta tiền và đồng hồ để đi nhờ vả quan hệ, cô ta tự mình giữ lại đồng hồ, nghĩ dựa vào quan hệ của mình và Lâm Tô Diệp cho năm mươi đồng tiền và phiếu lương mấy cân là đã đủ rồi.
Lâm Tô Diệp lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng lùi về sau một bước tránh đi: “Cô Hồ, cô đang muốn hại tôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây