Lâm Tô Diệp cười đáp: “Tôi cũng chỉ không trâu bắt chó đi cày thôi, nào có biết vẽ đâu, cô Hồ vẫn nên cầm đi, các giáo viên sẽ khác cần hơn.”
Bình thường cô ở nhà chỉ dùng bút chì xanh và đỏ, cũng chưa từng thấy hàng cao cấp đến vậy, cô hoàn toàn không biết dùng, cũng đừng làm phí hoài mấy món đồ tốt này.
Hồ Quế Châu khinh thường bảo: “Triệu Tú Phân không biết vẽ tranh, những giáo viên khác cũng không biết, cũng chỉ có tôi là không tồi, nhưng không phải tôi đang mang thai sao? Thứ này có mùi, tôi cũng không ngửi được, nghĩ lại vẫn nên cho cô đi.”
Lâm Tô Diệp hoàn toàn không tin, đồ của Hồ Quế Châu sẽ nỡ cho cô sao? Chắc tám phần là hiệu trưởng muốn cho cô, Hồ Quế Châu chỉ mang qua đây để lấy lòng mà thôi.
Nói linh tinh vài câu vẫn không có trọng điểm, Lâm Tô Diệp đã hơi mất kiên nhẫn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây