Bà Tiết giãy dụa: “Cháu ngoan, bà có thể học nhận biết chữ trước được không? Ngón tay của bà cứng ngắc rồi, các khớp đều đau không cầm được bút. Bà nhận biết là được, không nhất định phải viết, trong nhà có các cháu cũng không cần bà viết gì cả, bà biết đọc là được đúng không?”
Tiểu Lĩnh nhíu mày, túm mái tóc ngắn của mình, quay đầu hỏi Lâm Tô Diệp: “Mẹ, mẹ nói xem được không?”
Lâm Tô Diệp: “Được, trước học nhận biết trước, có thể đọc sách đọc báo rồi viết sau cũng được.”
Bà Tiết nghĩ ngợi như thế cũng được, học đọc thuộc lòng với cháu trai cũng không cần dùng tay viết, cứ coi như dỗ cháu trai chơi đi vậy.
Tiểu Lĩnh cũng hài lòng, chỉ cần bà nội học biết chữ vậy viết hoàn toàn không thành vấn đề, mình cũng sẽ dạy bà viết, dù sao còn phải giúp mình làm bài tập nữa cơ mà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây