Sắc mặt của Lương Tuyết trắng bệch: “Công an Tiết, cô đừng kích động, chỉ đơn thuần là hiểu lầm thôi, tôi… tôi chỉ thích thủ trưởng, chứ chưa bao giờ có… có suy nghĩ gì khác.”
Cô út nở nụ cười: “Vậy mới tốt nhất, các cô cũng biết chị dâu tôi dịu dàng ôn hòa lại nhát gan và yếu ớt, rất dễ bị người bắt nạt. Anh tôi lại là người cuồng công việc, rời khỏi nhà trong đầu chỉ toàn là công việc, trong mắt không có gì khác. Nếu như có người chơi thủ đoạn nhỏ, rất có khả năng sẽ tính kế lên người anh ấy, dù sao cũng chỉ có nghìn ngày làm giặc chứ không có nghìn ngày phòng giặc, cho dù anh tôi không có ý đó nhưng nếu thật sự bị người tính kế, vậy có khiến người ghê tởm hay không?”
Lương Tuyết vội vàng phủ nhận: “Tôi chỉ tới quân khu biểu diễn gặp mặt thủ trưởng một lần, chưa bao giờ từng trò chuyện riêng, công an Tiết tuyệt đối đừng hiểu lầm.”
Cô ta có ý với Tiết Minh Dực, muốn làm chút gì đó, nhưng bên cạnh Tiết Minh Dực đều là người quen của anh, cô ta không thân với anh nên hoàn toàn không tiếp cận được.
Cô ta nhất thời không nhịn được, muốn tìm người giúp, phỏng chừng trong này xảy ra vấn đề, bị người nghe thấy đi báo cho công an Tiết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây