Mùa hè ở thủ đô vẫn rất nóng, trong sân trống trải sẽ lợp chòi hóng mát, lại thêm giàn hoa và giàn nho, ngược lại cũng mát mẻ dễ chịu.
Khoảng mười rưỡi, mọi người lục tục kéo đến, mảnh sân rộng rãi lập tức chen chúc người, bầu không khí cũng nóng lên.
Bà Tiết vui không khép được mồm, cười bảo bà ba: “Lần trước náo nhiệt như vậy vẫn là đợt hôn lễ của Kiến Dân và A Ngưng.” Thời điểm khác cho dù năm mới cũng không náo nhiệt như thế, mấy nhân viên công chức như Minh Xuân năm mới thường không được nghỉ.
Mấy bà lão tập trung lại là hồi tưởng đến những đắng cay ngọt bùi, nói quá khứ khổ thế nào, không được ăn không được mặc, một năm phát phiếu vải có vài tấc như thế còn phải tính toán chi li, quanh năm suốt tháng không ăn được vài bữa sủi cảo thịt.
Bây giờ thì tốt rồi, trong nhà vải màu gì, quần áo kiểu dáng gì cũng có, cứ thoải mái mà mặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây