Khi tiếng chiêng trống dừng, giọng hát ngọt ngào của Toa Toa quanh quẩn bên tai mọi người: “Ngọt như mật, anh cười lên ngọt ngào bao nhiêu…”
Trẻ con hát có nét ngây thơ của trẻ con, khiến người như trở về thời thơ ấy ngây thơ khờ dại, cảm thấy thời gian tràn đầy ánh sáng rực rỡ.
Cố Bảo Nghi nhìn mà trong lòng nhạt thếch như nước lã, cô ta biết mình không có cách nào ngăn được Tần Kiến Dân lấy cô út, vì từ bà cả đến ông ba và bà ba, bọn họ đều vô cùng hài lòng với hôn sự này.
Cô ta thấy Tần Kiến Dân đã không còn trong nhà mới muốn chuồn ra ngoài tìm anh ta.
Tần Kiến Dân đã bế cô dâu về phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây