Hoắc Nham mỉm cười: “Cảm ơn.”
Bà cụ phòng ba nói: “Giống đám người Đại Quân, đều là mấy đứa trẻ rất tốt, sau này cũng phải qua lại thường xuyên đấy.”
Lâm Tô Diệp nghe nói cậu ta cũng họ Hoắc, không biết có quan hệ gì với bác sĩ Hoắc không, vừa hỏi mới biết vậy mà lại là cháu trong họ của bác sĩ Hoắc.
Bác sĩ Hoắc cũng là người thủ đô, là sau này học đại học y khoa được phân đến làm việc ở bệnh viện y tỉnh.
Lần này lại càng thân thiết hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây