Mới đầu bà Tôn cũng giúp con dâu khuyên ông cụ, cảm thấy giờ đã thời đại nào rồi, bốn người kia đã rớt đài, cuộc vận động đã kết thúc, bây giờ chẳng còn nơi nào làm vận động nữa cả, ngược lại phải làm sản xuất, kiến nghị của con dâu cũng rất đúng.
Nhưng lão bí thư Tôn vẫn không đồng ý như cũ, chỉ cần công xã không xác nhận chính sách thì đừng hòng có người nào lừa được ông ta.
Tuổi lớn rồi đặc biệt dễ nhớ lại quá khứ, ông ta lại cảm thấy năm đó mọi người vật lộn với thiên nhiên, ăn trấu nhai rau cũng vô cùng hăng hái, không giống mấy người trẻ tuổi bây giờ, ăn no uống đủ còn muốn ngày nào cũng được ăn thịt, đã thế còn muốn có tiền tiêu, đây không phải là tham lam thì là gì?
Ông cụ cũng cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt bốc đồng, mơ mộng viển vông, không thể chăm chỉ và chịu khổ được như thế hệ mình năm đó.
Tôn Thiên Lượng xưa nay không có bao nhiêu chủ kiến, cha anh ta là bí thư, ở nhà vẫn luôn nghe cha, là sau này vợ anh ta vào cửa không ngừng nói với anh ta nên anh ta cũng bắt đầu chia một tai ra nghe lời vợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây