Cậu ta và Mã Minh không thích vận động, hai người đều là tay mơ trong mấy trò vận động này, lúc làm thủ môn còn phải cả hai gộp lại đứng một vị trí.
Hồ Vệ Đông chạy ra khỏi khuôn viên trường học, trông thấy một học sinh cấp hai khoảng mười lăm mười sáu tuổi ở bên ngoài, nó lập tức chạy tới: “Anh Tấn.”
Triệu Tấn đáp một tiếng với vẻ cà lơ phất phơ, móc một bao thuốc từ trong túi ra, rút một điếu cho mình, lại đưa cho Hồ Vệ Đông một điếu: “Làm điếu không?”
Hồ Vệ Đông vừa cười vừa lắc đầu: “Em không biết hút.”
Nó móc hai quyển vở viết tay trong cặp sách ra: “Anh Tấn, quyển này là của anh, quyển này là em chép.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây