Trân Trân đưa đầu liếc mắt nhìn ánh mắt trời cao bên ngoài, nói với Ngô Đại Phương: “Chị dâu, em phải về làm cơm, có thời gian lại tới giúp chị thiêu thùa may vá.
Ngô Đại Phương cũng phải nấu cơm, hiển nhiên đáp lại một để cho cô đi.
Trân Trân về đến nhà đeo tạp dề lên làm bữa trưa, trong đầu nghĩ tới nghĩ lui vẫn còn nhớ đến những chuyện trải qua ngày hôm qua.
Lúc nghĩ, một bên cảm thấy thật sự là khác người, một bên lại cảm thấy mới mẻ thú vị kích thích.
Đương nhiên là những mới mẻ kích thích lại thú vị này, làm cho cô tăng thêm đủ loại hiểu biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây