Thấy bộ dạng này của Ngô Đại Phượng, A Văn ở bên cạnh lại cười bổ sung: “Đương nhiên là thực rồi, không chỉ có một thân phận là tác giả, Trân Trân hằng năm còn có thể mở hội diễn tấu đàn violon, là tấm gương trong lòng rất nhiều người, có được danh tiếng, không chỉ viết sách có tiếng, người cũng có tiếng.
Con ngươi Ngô Đại Phượng trợn tròn chớp mắt mấy cái nhìn, chợt cảm thấy Trân Trân cao đến mức ô ấy ngưỡng vọng không thôi.
Thì ra không chỉ có Lý Sảng thay đổi, Trân Trân cũng thay đổi, hơn nữa thay đổi càng lớn hơn.
Trân Trân cũng không quá yên lòng với những danh hiệu vẻ vang này, chỉ lại cười nói: “Chị dâu chị đừng nghe các chị ấy tâng bốc em, em chỉ viết truyện chơi, mở hội diễn tấu cũng chỉ chơi thôi.
Ngô Đại Phượng cả kinh nói: “Em vui đùa một chút cũng có thể chơi thành như vậy, em không được rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây