Trân Trân nhìn chằm chằm Thị Đan Linh, viền mắt càng ngày càng hồng.
Mây đen trên bầu trời càng ngày càng rũ xuống thấp, trong lòng cô khó chịu không thở được, như đang rót chì.
Chợt bầu trời xẹt tia chớp, tiếng sấm nổ vang, nước mưa rơi xuống như hắt chậu.
Trong nháy mắt cả người bị nước mưa dội ước.
Trân Trân đứng bất động trong mưa, chỉ nháy mắt đã không thấy rõ thế giới này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây