Nói với Thị Hoài Minh xong, tâm tình Trân Trân cũng thả lỏng.
Cô sắp xếp sách giáo khoa dựa theo lớn ở trên nhỏ ở dưới xong, để ngăn nắp một bên, lên giường ngủ.
Tắt đèn nằm xuống, Trân Trân gối lên cánh tay Thị Hoài Minh, suy nghĩ nói: “Em cảm thấy hơn nửa đời em trải qua lộn xộn.
Thị Hoài Minh nghe thấy không hiểu, hơi nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Tại sao cảm thấy như thế?
Trân Trân từ tốn nói: “Dù sao cũng chính là lúc nên đi học thì không đi học, lúc cần sinh con thì không sinh con.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây