Ngô Đại Phượng cầm kim chỉ trong tay, lại hỏi: “Trân Trân không cùng đi với các em sao?
Nhắc tới Trân Trân, nụ cười trên mặt Thị Hoài Hà giảm ba phần: “Người là quý giá như vậy, chúng em nào dám để em ấy đi tiếp đãi, mang thai thì chiều chuộng như vậy, dù sao thì chính là lần đầu tiên em nhìn thấy.
Ngô Đại Phương dừng công việc trong tay, nhìn về phía Thị Hoài Hà nói: “Xem ra bây giờ em ấy đối với chị cũng có thành kiến, trước đây khi em đến căn tin lấy cơm, em ấy chào hỏi với chị, bây giờ em ấy lạnh nhạt với chị, trên mặt không chút tươi cười.
Thị Hoài Hà hừ lạnh một tiếng: “Em ấy có thì có, em ấy thực sự là bị Hoài Minh nuông chiều đến không biết trời cao đất rộng, nếu không có Hoài Minh, Lâm Trân Trân em ấy là ai chứ? Nếu em ấy như thế, chị dâu chị cũng đừng quan tâm tới em ấy, chị quan tâm tới em ấy làm chi?
Ngô Đại Phượng: “Sống ở gần, giận cũng không tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây