Chung Mẫn Phân liếc nhìn cô ấy một cái mở miệng nói: “Con nói chuyện kiểu gì thế? Con có thể rảnh rỗi còn mẹ không chịu ngồi yên được, mẹ không làm chút chuyện trong lòng mẹ khó chịu. Mẹ làm cơm con không ăn sao? Mẹ làm trâu làm ngựa cho ai? Cho con nha?
Thị Hoài Hà giễu cợt: “Con nào chịu được nha, con cũng không có phúc khí như vậy. Không giống có mấy người có phúc khí, ở nhà không làm chuyện gì, ra ngoài ăn cơm uống rượu mua đồ, suốt ngày ngoại trừ suy nghĩ cách ăn mặc của mình, mặc kệ hết tất cả. Việc bên ngoài để cho chồng làm, việc trong nhà cũng để chồng làm, ban đêm dậy đi vệ sinh cũng phải chồng đỡ đi.
Thị Hoài Hà nói, Trân Trân hiển nhiên nghe rõ ràng từng câu chữ.
Không để Chung Mẫn Phân lên tiếng nữa, cô tiếp lời Thị Hoài Hà lên tiếng nói một câu ngắn gọn: “Chị đừng để mình giận dỗi gặp sai lầm.
Nghe nói như thế, sắc mặt Thị Hoài Hà trong nháy mắt biến đổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây